Suốt 6 tháng dài, gọi hàng ngàn cuộc điện thoại, tôi không chốt được giao dịch nào. Nghe dân mạng bàn tán việc qua Thái người ta có bùa giúp làm ăn thuận lợi, có duyên với khách, buôn may, bán đắt, bán gì trúng đó... nên tôi túng quá làm liều, đi xin bùa thật. Vậy mà vừa tròn một tháng, tôi chốt được căn hộ cao cấp trị giá hơn 10 tỷ! Nhưng sự thật đằng sau đó mới là chuyện khiến tôi ghi khắc cả đời này…
Tôi đã làm môi giới bất động sản được gần 2 năm. Thời gian đầu nhờ sự giúp đỡ của đồng nghiệp, tôi cũng chốt được 2, 3 giao dịch nhưng suốt 6 tháng vừa qua tôi lại “tịt ngòi”. Trong khi đó, chị em đồng nghiệp xung quanh vẫn chốt đều đều, có người bán được một lúc nhiều căn!
Dạo gần đây, tôi gọi mấy trăm cuộc điện thoại nhưng chỉ được 1 khách hẹn tư vấn, nhưng xem nhà rồi thì lại không mua. Có lần tôi sắp chốt được một căn chung cư ở Tân Bình thì khách lại quay sang mua căn của môi giới khác. Cứ lặp đi lặp lại như vậy suốt 6 tháng trời, tôi sinh ra chán nản.
Tôi có đứa bạn thân chuyên bán hàng online, làm ăn được lắm, có cả kho hàng lớn ở Thủ Đức. Một lần đi ăn với nó, tôi than thở:
- Hơn 6 tháng nay rồi tôi không chốt được căn nào, nản quá bà ơi, chắc tôi đổi nghề, nhảy qua bán hàng online chung nha.
- Sao đợt trước tôi thấy bà chốt được 2, 3 căn đó mà, thôi ráng lên, nghề nào cũng có lúc lên lúc xuống, chứ bán hàng online thấy vậy chứ cũng không dễ ăn đâu.
Tôi lại hỏi tiếp:
- Mà sao tôi thấy hồi trước bà chỉ tìm khách mua mới order hàng bên nước ngoài về, lẹt đẹt lắm mà sao mới có 1 năm mà mở cả kho rồi vậy?
Nó cười cười, nói:
- Bà thấy tôi hay không? Nhờ tôi qua Thái xin bùa làm ăn thuận lợi đó!
Chuyện bùa ngải này tôi nghe nhiều người đồn lắm, nhưng xưa giờ chưa thấy thiệt ngoài đời bao giờ. Vậy mà nay chính nhỏ bạn thân của mình dùng bùa ngải mà phất lên, tôi thật bàng hoàng.
Sau bữa đi ăn đó, tôi cứ suy nghĩ mãi chuyện bùa làm ăn, thêm với sự thất vọng khi không được khách hàng nào phản hồi. Cuối cùng tôi quyết định hỏi nhờ nhỏ bạn chỉ cách đi xin.
Bạn tôi xin tận bên Thái Lan. Nó bảo rằng muốn xin thì đưa tên tuổi đầy đủ, hôm nào nó qua Thái Lan lấy hàng thì nó xin giúp cho. Tôi mới đầu tính tự sang Thái xin cho linh, nhưng còn vướng một người khách đang tư vấn bữa giờ nên đành nhờ nó vậy.
Tháng sau, nó đưa tôi cái bao màu đỏ đỏ, dán kín, còn dặn là không được mở ra, không được làm ướt, thầy “sên” rồi, mở là không linh đâu. Tôi làm đúng y như vậy, giữ nguyên trong bóp tiền, đi đâu cũng mang theo.
Từ ngày có miếng "hộ mệnh" này, tôi thấy mình tự tin hơn hẳn. Nhiều khi gặp khách hàng khó tính, tôi vẫn tự tin, lịch sự trả lời đâu ra đó rõ ràng, mạch lạc. Nhờ đó, tôi dần thấy mình như thành người khác, giỏi giang hơn, chuyên nghiệp hơn.
Một hôm, tôi đang gọi điện số data công ty đưa xuống thì gặp được một chị khách bảo rằng có nhu cầu mua căn hộ cao cấp ở Quận 2. Tôi mời được chị cùng ra quán café để tư vấn được tận tình hơn.
Hôm đó ra quán café trên đường Trần Não, chị ấy chạy con xe Vision, mặc quần áo cũng bình thường. Nếu là tôi ngày trước thì chỉ dám giới thiệu cho chị những căn hộ tầm trung ở Quận 2 mà thôi.
Nhưng lần này, tôi rất tin vào nhu cầu mà chị ấy chia sẻ. Sau khi trao đổi khoảng 1 tiếng, tôi mạnh dạn giới thiệu cho chị căn hộ cao cấp trị giá 10 tỷ của một dự án gần đó.
Tối về tôi nghĩ trong bụng sao mà mình mạnh dạn dữ vậy, xưa giờ có đưa khách nào xem những căn hộ trị giá cao trên 10 tỷ bao giờ, rồi bữa nữa đưa chị khách đi xem nhà biết nói gì đây, biết làm sao đây. Ôm lo lắng, tôi ngủ đến sáng.
Ngày mai, lên công ty, tôi chia sẻ vấn đề này với một anh chuyên bán căn hộ cao cấp trong công ty, nhờ anh giúp đỡ. Anh tận tình chỉ cho tôi cách tư vấn loại hình cao cấp, hạng sang này, lại còn dẫn tôi đến tận nơi xem trước căn đó, hướng dẫn từ A - Z cách tư vấn.
Tôi tự tin đưa khách đi tham quan một căn hộ cao cấp, hạng sang. Ảnh minh họa
Tới hôm dẫn chị khách đi xem căn hộ, mặc dù sâu trong tâm tôi vẫn lo lắng nhiều lắm nhưng không biết sao bên ngoài tôi cư xử rất chuyên nghiệp, giới thiệu đâu đó rất bài bản. Chị đi xem có thích, có chê nhưng tôi vẫn vui vẻ chia sẻ góc nhìn của tôi với chị.
Đi xem nhà xong, tôi đưa chị đi ăn ở quán quen. Lúc ngồi ăn trong quán, tôi và chị có dịp chia sẻ nhiều về những chuyện xung quanh cuộc sống, dần khiến mối quan hệ giữa 2 bên trở nên thân thiết hơn.
Tôi hẹn chị Chủ Nhật tuần sau sẽ đưa chị đi xem thêm 2, 3 căn cao cấp, hạng sang nữa, chị đồng ý. Tính từ đầu đến giờ, tôi đã theo tư vấn và đưa chị đi xem nhà phải gần cả tháng trời. Và rồi một hôm, chị gọi điện cho tôi nói ưng ý căn hộ ban đầu và quyết định mua luôn. Tôi mừng muốn khóc.
Càng nghĩ, tôi càng cảm khái bùa ngải bên Thái Lan linh thật! Từ ngày thỉnh về tôi trở nên chuyên nghiệp hơn hẳn, may mắn hơn hẳn, đồng nghiệp lại đối xử với tôi tốt nữa. Thật không thể tin được người như tôi đây mà có ngày chốt được một căn trị giá hơn 10 tỷ.
Tôi mừng quá, hôm nhận được hoa hồng liền mời nhỏ bạn đi ăn. Đang ăn uống no say, tôi hỏi:
- Ngải bà xin cho tôi linh nghiệm quá, thiệt tình tôi không dám tin có ngày chốt được căn hơn 10 tỷ, mừng quá bà ơi, mà nhận được nhiều vậy mình có cần cúng bái trả lễ gì không?
- Trả lễ hả? Bà dẫn tôi đi ăn nhà hàng 2, 3 lần nữa trả lễ được rồi – nhỏ cười khì
Tôi lại nói:
- Trời ơi tôi nói thiệt đó, nghe nói được phúc phần mà không trả lễ là bị thần linh phạt ghê lắm đó!
- Thôi đi bà ơi, thời buổi này mà bùa ngải gì không biết, miếng bùa tôi đưa bà là cái bao lì xì hồi Tết tôi xin lộc ở chùa gần nhà nè!
Tôi vẫn chưa tin, nhỏ lại bảo:
- Không tin bà mở cái bao ra coi trong trỏng có bùa chú gì không?
Tôi liền mở bao ra xem, trong đó có đúng một tờ 500 đồng tiền Việt Nam, đúng là kiểu mấy chùa hay bỏ tượng trưng ngày Tết. Thật không thể tin mọi chuyện chỉ là như thế!
Giờ thì tôi đã hiểu, thật ra là không có bùa ngải gì ở đây cả, tất cả là nhờ tôi đã thay đổi thái độ của chính mình. Từ khi tôi tưởng xin được ngải, tự tôi có cái cớ để vịn vào để mà tự tin hơn vào bản thân và chuyên môn của mình.
Nhờ tự tin, tôi trở nên chuyên nghiệp hơn. Nhờ tự tin, tôi càng tin vào khách hàng hơn. Nếu ngày xưa nghe có khách hỏi mua căn hộ hạng sang, hay căn hộ Penthouse, tôi sẽ nghĩ là khách nói cho … sang hoặc là tôi có tài cán gì mà bán những phân khúc như thế. Mà nay nhờ tự tin mà tôi mạnh dạn tư vấn cho chị khách.
Cũng nhờ tự tin, tôi càng tin tưởng đồng nghiệp sẽ giúp đỡ mình. Ngày trước gặp trường hợp khó tôi ít dám hỏi ai bởi sợ hỏi thì người ta nói mình dở, sợ người ta đánh giá mình đi làm cả năm trời mà không biết gì.
Giờ đây, tuy biết cái bao lì xì đó không là bùa ngải gì cả nhưng tôi vẫn giữ nó lại, luôn mang theo bên mình. Nó vừa là kỉ niệm, vừa là bài học luôn nhắc nhở tôi rằng phải tin vào bản thân, tin vào khách hàng và tin vào sự giúp đỡ của đồng nghiệp!
* Bài viết trên đây là câu chuyện của tác giả, không nhất thiết trùng khớp với quan điểm của Rever.
Có thể đọc thêm:
Nguyên Phương (ghi)